Giữa một buổi sáng lạnh lẽo trên con phố đầy ồn ào của Skid Row, một chú thỏ phục sinh xuất hiện, khiến mọi ánh mắt đều phải ngạc nhiên. Với bộ đồ da quá khổ phủ ngoài chiếc áo hoodie xám, thỏ ta có vẻ như không thuộc về nơi này, nhưng lại chẳng hề lạ lẫm trong thế giới đầy khắc nghiệt của đường phố. Một chiếc mũ baseball đội trên đầu, nhưng cái mũ bulg lên một cách khó chịu vì đôi tai dài của chú thỏ cố gắng thoát ra khỏi sự gò bó.
Chú thỏ không vội vã, chỉ cầm trên tay một cốc cà phê mang đi với bàn tay trái, còn tay phải thì đang nghịch ngợm với chiếc iPhone 13 cũ kỹ. Mặc dù chiếc điện thoại có vẻ đã trải qua nhiều cuộc sống vất vả, nhưng thỏ vẫn chăm chú vào màn hình, giống như đang tìm kiếm điều gì đó quan trọng giữa những con phố lộn xộn. Đôi tai dài cứ vểnh lên, có lẽ thỏ đang lắng nghe âm thanh của thế giới xung quanh, dù không thể nghe được hết mọi thứ qua chiếc mũ quá khổ ấy.
Khung cảnh đầy tương phản này – một thỏ phục sinh, đôi tai dài trong bộ đồ da lướt qua những đống rác và những vỉa hè bẩn thỉu – như một phép ẩn dụ về những điều không tưởng. Làm sao một sinh vật như vậy lại có thể tồn tại giữa những con người nơi đây? Nhưng chú thỏ vẫn kiên nhẫn đi về phía trước, với ly cà phê trong tay và chiếc điện thoại cũ, giống như thể đang tìm kiếm một chốn bình yên giữa cơn bão của cuộc sống.
Thật kỳ lạ khi nghĩ về một chú thỏ phục sinh, thường gắn liền với sự tươi mới của mùa xuân, lại đi qua những con phố đổ nát này. Nhưng có lẽ, chính trong cái lạ lùng ấy, người ta mới tìm thấy được sự thật – cuộc sống đôi khi chẳng giống như chúng ta nghĩ. Và trong lúc chú thỏ tiếp tục bước đi, với đôi tai vểnh lên, một tia nắng len lỏi qua những đám mây dày đặc, phản chiếu lên bộ đồ da của chú, mang lại một chút ánh sáng cho khu phố tối tăm này.